Home | Photo Video Galleries | Vietnam Trip


Sài Gòn, Việt Nam

Thứ Tư, ngày 24 tháng 6 năm 2009

Wednesday, June 24, 2009


Nhạc: xin bấm vào nút dưới / Music: press the below button
Lưu ý: trước khi nghe bài hát kế tiếp xin tạm ngừng (||) bài đang hát
Note: before playing the next song please pause (||) the current song

Để Gió Cuốn Đi
 
Những bài hát Duy Thiện yêu thích: / Duy Thien's favorite songs:
Cát bụi, Như cánh vạc bay, Hạ trắng, Còn tuổi nào cho em,

Hoa vàng mấy độ, Một cõi đi về, Ru em từng ngón xuân nồng, Đêm thấy ta là thác đổ


Duy Thiện và Sài Gòn

Nguyễn H Châu


Rời Vĩnh Long lúc 5 giờ sáng chiếc xe ô tô của gia đình tôi đến phi trường Tân Sơn Nhất 8 giờ sáng, 2 giờ trước khi chuyến bay của người chị và em trở về Mỹ. Sau khi chia tay ở phi trường, tôi đến gặp Duy Thiện tại Câu lạc bộ Thời báo Sài Gòn (Saigon Times Club). Trên đường đi hàng ngàn xe gắn máy (xe mô tô) chạy hỗn độn làm tôi lo âu không biết có gặp được Duy Thiện trước hay bị tai nạn giao thông trước! Tôi thấy vui trong lòng khi chạy qua tiệm Gà Rán Kentucky (ở bên Mỹ gọi là KFC), trường trung học Marie Curie, trường trung học Lê Quý Đôn, chợ Bến Thành ... Sau 30 năm, Duy Thiện nhìn không khác như xưa, gặp lại Duy Thiện tôi rất vui và nói chuyện mãi mà không hết. Khi nghe Duy Thiện trả lời với chữ "ừ" tôi nghe âm thanh rất hay và rất thích thú giọng địa phương Vĩnh Long, làm tôi nhớ về quê nhà rất nhiều.


(Nhập chuột từ trái hoặc từ bên phải của hình ảnh phía dưới để phóng to)

Duy Thien and Saigon

Chau H. Nguyen


My family's car left Vinh Long city at 5 AM and arrived at Tan Son Nhat airport at 8 AM, 2 hours prior to my sisters and brother's flight returning to America. After farewell them, I visited Duy Thien at Saigon Times Club. On the way there thousands of motorcycles were running in jumbly state that made me worried whether I would be able to see Duy Thien first or having a traffic accident first! I found pleasure when passing by Kentucky Fried Chicken (KFC), Marie Curie high school, Le Quy Don high school, Ben Thanh market ... I was so glad to see Duy Thien, and our talk was forever without end. She has not changed and still looked like 30 years ago. When listening to Duy Thien's reply with the word "ừ" (yes) I thought the sound, tonality, was very nice, very interesting and very Vinh Long dialect that reminded me very much of my native home.