Anh hãy cầm lấy đôi bàn tay ...
Tóc em Anh sẽ gọi là mây ...
Ngày sau hai đứa mình xa cách ...
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay ... (NS)
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em? (Nguyên Sa)
Em,
Anh đã trở lại Paris
Đi giữa mưa gầy Tháng Bảy
Kỷ niệm chập chùng trang ký ức
Mắt cay cay cơn huyễn mộng trùng phùng (Kim Thành)
Anh đến thăm em một chiều thu lạnh
Lá vàng xua năm tháng lạc muôn phương
Trời Ba Lê hoa lệ giữa đau thương
Hồn lạc lõng trên nẽo đường hiu quạnh (Võ Thu Tịnh)
Anh đến thăm em một chiều không hẹn
Nghe nghẹn ngào nắng úa kiếp tha hưong
Thành Bâ Lê tàn nhạt mảnh nghê thường
Tình ế ẩm giữa chợ đời ghẻ lạnh (Võ Thu Tịnh)
Em ở đâu hỡi người em rất nhớ
Trời Paris nào có lụa Hà Ðông (Nguyên Sa)
Vẫn còn đấy
Dòng sông Seine mấy mùa chung bóng
Con phố xưa đứng ngóng với đợi chờ…
Vẫn còn đấy
Khải Hoàn Môn hoàng hôn hay nắng rỡ
Em xa rồi một thuở trầm hương
Anh vết thương nương hơi thở theo cùng
Tim lỗi nhịp, hồn bay tìm cánh gió (Kim Thành)
Paris thành phố của tình yêu lãng mạn
Thêm tình mình một dạ thủy chung
Tháng Bảy mưa ngâu còn có ngày gặp mặt
Anh và em đâu còn dịp tương phùng ...
Paris đêm huyền diệu
Ánh đèn màu mờ ảo lung linh
Anh vẫn đi tìm em
Đi tìm hoài như một kẻ vô tâm (Tôn Thất Phú Sĩ)
Cầu Neuf đằng xa buông thõng chân
Vào sông Seine, lắng tiếng vàng ngân.
"Khoan hò ..." Giọng hát buồn thê thiết;
Ai nhớ nhung gì, Vân hỡi Vân? (Vũ Hoàng Chương)
Em có đứng ở bên bờ sông?
Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
Anh về có nương theo giòng nước
Anh sẽ tìm em trong bóng trăng (Nguyên Sa)
Sông Seine vàng lượn đôi bờ
Xuôi xuống vàng Mont-Parnasse
Ngược lên vàng Sacré-Coeur
Từng bậc từng cung đậm nhạt ...
... Có phải đường lên
Sacré-Coeur hoa vàng tượng đá?
"Người về ..." tôi nhắc lại tên,
Dư âm đầy mạch máu vang rền (Vũ Hoàng Chương)
Chiều xuống Paris buồn
Sương mù đan kín nửa giòng Seine
Một nửa giòng kia bên tuổi vắng tên
Trên cánh chim bay nắng dịu êm (Trần Ðinh)
Thạch dầu ngơ ngẩn bóng mây trôi
Thiết-tháp hờn trăng lạnh lẽo ngồi ...
Em ạ, Paris toàn sắt đá;
Lòng đau, Sắt nọ Đá này thôi! ...
Mở mặt đô-kỳ-ánh-sáng: Paris?
Trong một chuyến đi
Mà sông Seine cùng tháp Eiffel
Mỗi xế trăng thu còn nhắc nhở thầm thì (Vũ Hoàng Chương)
Dưới cầu Mirabeau
Trôi dòng sông Seine
Và cuộc tình chúng ta
Em ở đâu? Ôi sương mù dĩ vãng (Ngô Thụy Miên)
Sao ta ngơ ngác? Lạ lùng chưa!
Em vẫn là mây tự kiếp xưa.
Trời xám Paris thu nặng trĩu
Lênh đênh sầu biết mấy cho vừa? (Vũ Hoàng Chương)
Mùa thu âm thầm,
Bên vườn Lục-Xâm
Ngồi quen ghế đá,
Không em buốt giá từ tâm (Cung Trầm Tưởng)
Anh hiểu! Vàng thu sẽ dậy men
Lá rơi vàng kín mặt sông Seine.
Hồn anh sẽ đọng dài trên lá
Để giúp em màu đan áo "len" (Vũ Hoàng Chương)
Paris cà phê
Thiếu em tóc rối,
Vạt nắng chiều quê
Thiếu em tiếng nói,
Ru đời hôn mê ...
Cà phê Paris
Hỡi đôi mắt nhỏ,
Nhìn em cuồng si
Tình yêu chưa tỏ,
Đã đành chia ly (Duyên Anh)
Mai tôi đi dù hôm nay đang vào thu
Giòng sông Seine đang mặc áo sương mù
Đang nhìn tôi mà khoe nước biếc
Khoe lá vàng lộng lẫy lối đi xưa (Nguyên Sa)
Lên xe tiễn em đi
Chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Paris
Suốt đời làm chia ly (Cung Trầm Tưởng)