Mi Mắt Long Lanh
Bạn thân hỡi! Hôm nay ngày rất chậm
Dẫu tôi em cách xa nhau nghìn dặm
Hiểu đợi chờ điều rất đổi đương nhiên
Mà tháng ngày sao triền miên nỗi nhớ?
… Những đợi chờ như thuở tuổi me xanh
Nét vươn buồn trên mi mắt long lanh
Giọt sương mai thôi không còn lấp lánh
Bầu trời trong như bớt vẻ trong xanh ...
Tôi và em hai kẻ bước đồng hành
Cho nỗi nhớ vơi đi thành một nửa
Và tháng ngày trôi nhanh qua song cửa
Để tâm hồn còn tựa ánh ban mai.
Nguyễn Hồng Châu
Chiều Atlanta 16/04/2010