PHIÊU DU KÝ

A Journal

Phiêu Du Ký ... Dọc Đường Cát Bụi ... Mọi ý kiến đóng góp xin gửi về: info@CHNproduction.com


Khúc tình ca tháng Ba

4/3/2012
Kim Lan


Nhân tháng Ba, trang web Phiêu Du Ký giới thiệu "Khúc tình ca tháng Ba", mời các bạn thưởng thức cuộc tình ...

Bạn có thích nghe kể chuyện không? Tôi có một câu chuyện cổ tích muốn kể cho các bạn cùng nghe:

Khúc tình ca tháng Ba

 "Ngày xưa, dưới trần gian có một cây cành lá tươi tốt sum suê, lại rất to lớn nên luôn là nơi được các thiên thần bay xuống để hóng mát và ngắm cảnh đẹp nhân gian. Trong số những thiên thần đó có một thiên thần vô cùng xinh đẹp. Nàng đẹp nổi bật hơn bất cứ các thiên thần nào khác, không chỉ đẹp về vẻ ngoài tuyệt diệu với vạt áo trắng thướt tha dịu dàng mà còn đẹp về một trái tim nhân hậu. Nàng là đàn chị trong số các thiên sứ nhưng lại vô cùng dễ thương, ai ai cũng yêu quý nàng. Người ta gọi nàng là Thiên Thần Áo Trắng.

 Thiên Thần Áo Trắng rất thích trèo lên cao của ngọn cây xanh để ngắm toàn cảnh nhân gian. Bỗng một ngày kia, nàng phát hiện ra dưới cành cây mình đang ngồi có một thứ gì màu vàng úa. Tò mò cúi xuống nàng nhìn thấy đó là một chiếc lá đã khô héo. Một cây to lớn xanh tốt thế này, mấy nghìn tuổi còn không có lá khô kia mà?

 Thiên Thần cầm lấy cành lá:

- Sao lại có chiếc lá khô như thế này?

 Ban đầu, nàng toan nhổ bỏ lá đi. Nhưng rồi nhìn thấy chiếc lá héo úa như đang run rẩy nàng chợt nghĩ đến những mảnh đời bất hạnh dưới nhân gian, chắc hẳn nếu bị nhổ bỏ đi giống chiếc lá thì họ sẽ chết. Chiếc lá cũng như con người, chắc hẳn nó cũng đã từng một thời xanh tươi, chỉ tiếc nó không được may mắn mà thôi.

 Thiên Thần Áo Trắng lấy những lá xanh xung quanh che chiếc lá khô lại và hóa phép không cho những cơn gió thổi bay mất chiếc lá đi. Nàng làm vậy với niềm hy vọng chiếc lá sẽ xanh trở lại. Chiếc lá khô ấy quá cảm động, nó đã biết hết những gì nàng làm. Nó bỗng cất tiếng:

- Thiên Thần, cám ơn nàng nhiều lắm!

 Nàng kinh ngạc vì chưa bao giờ nhìn thấy chiếc lá nói bao giờ. Nhưng rồi nàng nhanh chóng lấy lại nụ cười hiền dịu:

- Không có gì đâu, ta sẽ bảo vệ lá! Lá sẽ không bị rụng đâu!

- Không rụng nhưng tôi sẽ héo mất ...

 Lá buồn rầu. Thiên Thần cũng hơi lo. Làm sao để cho Lá không bị héo đi mất nhỉ? Đang suy nghĩ bỗng Lá reo lên:

- A hình như nàng là Thiên Thần Áo Trắng?

- Đúng rồi Lá ... Nàng hơi ngạc nhiên.

- Thiên Thần ơi, Thiên Thần hãy hát cho tôi nghe đi! Tôi rất thích nghe giọng hát của nàng. Núp dưới tán lá xanh này tôi chỉ dám nghe giọng hát của nàng từ rất xa, thậm chí là nghe giọng hát từ trên bầu trời cao. Tôi đã héo, tôi không đủ thính để nghe được giọng từ tận trên ấy. Chỉ có giọng hát của nàng mới giúp cho tôi lấy lại tinh thần để sống với cây, sống với Thế gian này!

- Nhưng không có nhạc thì hát thế nào?

- Tôi có!

 Chiếc lá khẽ đung đưa mình thật nhẹ, động mình vào những chiếc lá khác và cứ thế như trò chơi Domino vậy. Những chiếc lá đan xen hòa tiếng gió, tạo thành khúc nhạc du dương dù rằng những loài chim đã ngủ, hoàng hôn đã dần tắt để lại một bầu trời đỏ rực phía chân trời.

 Thiên Thần Áo Trắng mỉm cười, cất lên giọng hát:

 Nơi tình yêu xa kia tôi nhìn thấy một bầu trời
 Nơi khát vọng xa kia tôi nhìn thấy cả ngàn mơ ước
 Một mình tôi mang thiên sứ đến từng nhà
 Làm được điều hạnh phúc cho người khác là niềm vui của tôi.

 Bầu trời sao một vạt áo trắng bay
 Đôi cánh cứ dang rộng nắm bầu trời
 Nụ cười tôi in dấu ở trên môi
 Dù rằng giờ đây tôi chỉ có một mình mình ...

 Ca khúc này cô cũng vừa mới sáng tác ra khi cô chợt nghĩ tới những tháng ngày làm thiên thần của mình. Nhưng làm sao đây, cô lại khó nghĩ quá!

 Như cô ấy tôi cũng chẳng hề sung sướng
 Thân cô đơn khô héo nấp một mình
 Chỉ biết tận hưởng chút hạnh phúc còn giữ
 Nghe tiếng hát ở chân trời xa xôi.

 Những người cô đơn tìm đến với người cô độc
 Một ngày nhận ra cô ấy quan trọng với tôi
 Quan trọng nhất: giọng hát du dương
 Giọng hát hay sáng trong mãi kiếp trần
 Quan trọng thứ: cô ấy bảo vệ tôi!

 Giọng hát từ đâu vang tới, thật hay và truyền cảm biết nhường nào. Thiên Thần kinh ngạc! Chiếc lá khô mà chẳng khô tẹo nào! Nó hát hay như biết bao những tiếng ca hay nhất trên Thế gian này.

 Từ ngày đó, cứ mỗi khi hoàng hôn xuống Thiên Thần lại tới hát cho chiếc lá nghe những bài hát du dương trầm bổng. Bỗng nhiên một ngày chiếc lá nhận ra tiếng hát du dương ấy đã chiếm mất trái tim vô hình của mình ...

 Tình yêu đến nhanh và dịu dàng như những đám mây bồng bềnh trôi lờ lững, cũng sáng trong như những vì sao lấp lánh cùng vầng trăng trên bầu trời. Dòng nước dưới kia in bóng tình yêu của một chiếc lá và một thiên thần - vốn dĩ chỉ là một thứ vô tri vô giác và một nhân vật cổ tích.

 Dù cho sét đánh, dù cho phải chết đi thì chiếc lá ấy vẫn chỉ vĩnh viễn yêu thiên thần - khúc tình ca của mình.

 Dù cho bị ngăn cấm, dù cho bị phá đám bởi những kẻ yêu mình rồi thù mình, thiên thần ấy vẫn chỉ yêu một mình chiếc lá khô - khúc nhạc đã ru đời mình vào những miền dịu dàng ấm áp của màn đêm với vì sao còn đang lấp lánh như chứng tỏ một tình yêu.

 Giữa tháng Ba trời mùa xuân ngọt ngào ấm áp, Thiên Thần ấy đã bay xuống và gỡ bỏ đôi cánh của mình, nguyện ở lại làm con người để được hát mãi cho chiếc lá khô héo mà có trái tim ấm áp như giọt nắng của mình. Kể cả biết cuộc đời của chiếc lá ấy chẳng còn là bao nhưng nàng vẫn luôn yêu chiếc lá ấy mãi mãi.

 Hẹn gặp tình yêu về lại tháng Ba
 Nơi mùa hoa gạo đỏ nở mừng tình yêu nồng thắm
 Nơi có hương vị mùa xuân ngọt ngào
 Mãi mãi một tình yêu, vĩnh cửu một lời hứa
 Hứa mãi yêu, mãi đợi, và mãi ở bên ...

 Chiếc lá ấy, đã không khô héo. Chiếc lá đã nằm trong lòng Thiên Thần, vẫn ngày ngày mỉm cười nghe giọng hát trìu mến của nàng. Có lẽ, nó chỉ là một chiếc lá xanh nhưng muốn mặc chiếc áo khô để mãi được người con gái mình yêu ôm ấp chở che.

 Nhưng dù thế nào, kể cả khô héo hay xanh tươi, chiếc lá ấy vĩnh viễn là tình yêu của một thiên thần..."



Lá Khô & Thiên Thần Áo Trắng - Ảnh: TTAT

 Tôi sáng tác câu chuyện trên là vì tôi nhìn thấy câu chuyện ấy ở ngay hiện tại. Những khúc ru ca tình yêu, những vẻ đẹp của một mùa xuân ngọt ngào cứ thế in ấn và chắp cánh mãi cho một câu chuyện cổ tích không bao giờ mờ phai dù rằng thời gian có lâu bao chăng nữa. Xin gửi tới Lá Khô và Thiên Thần Áo Trắng - hai con người mà tôi vô cùng yêu thương, vô cùng cảm mến như một người anh hiền lành và một người chị dịu dàng. Biết bao những kỷ niệm mà tôi đã được trải qua cùng hai anh chị ấy, có lúc vui đến cười vỡ bụng nhưng cũng có lúc buồn rầu và đớn đau. Thế nhưng, tôi chỉ biết rằng, hai anh chị ấy luôn ủng hộ tôi, luôn mong những điều tốt nhất đến với tôi và tôi cũng luôn mong như thế với anh chị. Tình yêu đẹp như giấc mơ của hai anh chị đã được trở về với chốn bình yên hạnh phúc, với nơi Thiên đường huy hoàng rồi, hạnh phúc quá đi! Cô thiên thần ấy sẽ mãi yêu chàng lãng tử đội lốt khô héo mà trái tim luôn dịu dàng ấm áp của mình, mãi mãi, mãi mãi sẽ là như thế.

 Ngày cưới sắp đến rồi, xin chúc cho hai anh chị hạnh phúc trăm năm, ngàn kiếp cũng vẫn ở bên nhau, chia sẻ nhau những vui buồn trong cuộc sống. Xin chúc cho hai người sớm có một, à không, nhiều thiên thần xinh đẹp và dễ thương. Mãi mãi đừng bao giờ để ai phải khóc, hãy nở nụ cười thật tươi nhé. Ngày cưới 8.3, hai anh chị hãy cùng ngẩng lên bầu trời, biết đâu Thiên Thần Nhân Ái đang bay ngay bên trên, nhìn anh chị với nụ cười rất tươi và cầu cho hai người hạnh phúc?


Phiêu Du Ký

Web Design by CHN Production - Copyright © 2012, All rights reserved.